Giáo sư Trần Văn Khê muốn nghe lại tiếng đàn tranh trước lúc ra đi
24/06/2015 18:30
(TNO) Trước khi rơi vào hôn mê, giáo sư Trần Văn Khê đã bày tỏ nguyện vọng được nghe lại tiếng đàn tranh của người bạn tri kỷ – nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo.
GS-TS Trần Văn Khê là cây đại thụ của nền âm nhạc Việt Nam và thế giới. Ông sinh năm 1921 tại làng Vĩnh Kim, tỉnh Mỹ Tho (nay là tỉnh Tiền Giang). 6 tuổi ông đã biết chơi đàn kìm, 8 tuổi biết chơi đàn cò, 12 tuổi biết đàn tranh, đánh trống nhạc.
Sau khi sang Pháp du học (năm 1949), ông là người Việt Nam đầu tiên đậu tiến sĩ khoa Âm nhạc học vào năm 1958, với luận án Âm nhạc truyền thống Việt Nam. Ông nguyên là giáo sư Trường đại học Sorbonne (Pháp), thành viên danh dự Hội đồng quốc tế âm nhạc – UNESCO.
Trở về nước vào năm 2006, GS-TS Trần Văn Khê được cấp cho căn nhà tại số 32 Huỳnh Đình Hai (quận Bình Thạnh, TP.HCM). Đây cũng trở thành nơi để giáo sư tổ chức các buổi sinh hoạt về âm nhạc dân tộc.
Những năm gần đây, mặc dù đã bước vào tuổi “xưa nay hiếm”, phải di chuyển bằng xe lăn nhưng tâm huyết mà GS-TS Trần Văn Khê dành cho âm nhạc dân tộc vẫn không thay đổi. Dù tuổi cao, sức yếu nhưng ông vẫn thỉnh thoảng xuất hiện trong những chương trình hay những buổi nói chuyện về âm nhạc dân tộc. Buổi chia sẻ gần nhất của ông là vào ngày 25.5, trước khi giáo sư ngã bệnh.
Theo chia sẻ từ một số người thân thiết, mặc dù ở tuổi 94, mắt kém nhưng ông vẫn không ngừng làm việc với tâm niệm hệ thống hóa lại kho tư liệu về âm nhạc dân tộc cho thế hệ sau.
Giáo sư cũng là người sống nghĩa tình. Ông sống gần gũi với những người chăm sóc ông suốt nhiều năm qua. Ông còn là người thầy đáng kính của nhiều thế hệ học trò. Khi ông ngã bệnh, nhìn cách săn sóc hết lòng của những người thân thiết, sự lo lắng của các người học trò cũ hay những cuộc hỏi thăm liên tục về bệnh tình giáo sư cũng nói lên được phần nào tình cảm của mọi người dành cho cây đại thụ của nền âm nhạc dân tộc.
Giáo sư Trần Văn Khê đã được tặng nhiều danh hiệu, phần thưởng của thế giới và Việt Nam vì tài năng và những đóng góp về âm nhạc dân tộc mang tính quốc tế:
Trước 1975:
+ Huân chương Bội tinh hạng I.
+ Văn hóa Bội tinh hạng I.
Sau năm 1975:
+ Giải thưởng UNESCO – CIM về Âm nhạc (1981).
+ Huân chương Nghệ thuật và Văn chương của Bộ Văn hóa Pháp (1991).
+ Viện sĩ Thông tấn Viện Hàn lâm Khoa học Văn chương Nghệ thuật châu Âu (1993).
+ Giải thưởng Âm nhạc quốc tế Koizumi Fumio của Nhật Bản (1994).
+ Huân chương Hiệp sĩ Cành cọ Hàn lâm của Bộ Giáo dục Pháp (1999).
+ Huân chương Lao động hạng Nhất của Việt Nam (1999).
+ Giải thưởng Vinh danh nước Việt (2003).
+ Giải thưởng Đào Tấn (2005).
+ Giải thưởng Quốc tế của San Francisco “Đã cống hiến trọn đời cho việc nghiên cứu âm nhạc truyền thống Việt Nam”.
+ Giải thưởng Văn hóa Phan Châu Trinh (2013).
+ Huy hiệu thành phố Hồ Chí Minh (2013).
|
Thiên Hương – Nguyên Nguyễn
>> Giáo sư Trần Văn Khê ra đi để lại niềm tiếc thương vô hạn
>> Giáo sư Trần Văn Khê qua đời
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 11: Bóng hồng đầu đời và người tình một đêm
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 10: ‘Tài tử xi nê’ Trần Văn Khê
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 9: Thầm lặng cho một tài hoa bay xa
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 8: Chiếc bóng bên đời người nhạc sĩ tài hoa
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 7: Không mặc áo dài thì không biểu diễn
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 6: Đem hồn dân tộc ra thế giới
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 5: 50 năm ‘chim Việt nhớ cành nam’
>> Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt – Kỳ 4: Ước nguyện cuối đời
Pingback: Một tang lễ đậm tình Tri âm | lắng đọng nét quan hoài
Pingback: Giáo sư Trần Văn Khê – tài sản quý báu của văn hóa Việt Nam | lắng đọng nét quan hoài
Pingback: Tiễn đưa GS TS Trần Văn Khê về nơi an nghỉ cuối cùng | lắng đọng nét quan hoài
Pingback: Người làm rạng rỡ âm nhạc Việt | lắng đọng nét quan hoài
Pingback: Vĩnh biệt giáo sư Trần Văn Khê | lắng đọng nét quan hoài
Pingback: Gia đình, người thân nén tiếng khóc tiễn Giáo sư Khê lần cuối | lắng đọng nét quan hoài
Pingback: Cố G.s Trần Văn Khê : Người Truyền lữa – Những nhịp cầu thân thương